⒈ 亦作“惊?”。
⒉ 震惊悲痛。
⒈ 震惊悲痛。
引汉 邯郸淳 《曹娥【é】碑》:“万餘【yú】观者填道,云集路【lù】衢,泣泪掩涕,惊慟国都。”清【qīng】 蒲松龄【líng】 《聊斋志异【yì】·公孙九娘【niáng】》:“俘至 济【jì】南,闻父被俘,惊慟而卒。”