宋代:薛嵎
本běn无wú师shī与yǔ槐huái径jìng弟dì交jiāo游yóu二èr十shí年nián矣yǐ古gǔ人rén谓wèi百bǎi篇piān诗shī尽jǐn--薛xuē嵎yú
中zhōng年nián为wèi此cǐ别bié,,悲bēi动dòng故gù交jiāo情qíng。。
案àn上shàng云yún林lín卷juǎn,,山shān中zhōng风fēng木mù声shēng。。
梦mèng回huí惊jīng复fù喜xǐ,,诗shī在zài死sǐ如rú生shēng。。
几jǐ番fān西xī郊jiāo路lù,,逢féng师shī独dú自zì行xíng。。
上一首:薛嵎《本无师住甸阳山庵》
下一首:薛嵎《鲍靖之左藏》
唐代·薛嵎的简介
(1212—?)温州永嘉人,字仲【zhòng】止【zhǐ】,一字【zì】宾【bīn】日。理宗宝【bǎo】祐四年进士。官长【zhǎng】溪簿。诗宗永嘉【jiā】一派【pài】。有《云泉【quán】集》。